Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2021

CHỮ AN

Hình ảnh
Tôi học chữ “An” trong tiếng Hoa: 安 Để tôi thử chiết tự chữ này theo cách của tôi, các bạn tham khảo thử nha: Chữ An (安) bao gồm bộ Miên (宀) và bộ Nữ (女) cấu thành. Bộ Miên có nghĩa là mái nhà, nhà sâu kín, lợp, trùm. Bộ Nữ là phụ nữ, giống cái. Bộ Miên nằm trên bộ Nữ. – Nếu mà nói đơn giản có phụ nữ ở trong nhà thì sẽ yên ổn, bình an… như người ta hay giải thích thì nghe khá hay, nhưng tính chân lý có vẻ hơi… hên xui! – Suy nghĩ kỹ hơn, đàn ông và phụ nữ giả dụ đều mạnh khoẻ thì người phụ nữ vẫn thiệt thòi một chỗ, đó là mang nặng đẻ đau. Quá trình sinh nở người phụ nữ đều cần nơi ở kín đáo, ở cữ… Ngay cả đối với động vật, con cái khi sinh sản cũng thường làm tổ, đào hang để trú ẩn. Điều này hợp lý cho ý nghĩa bộ Nữ nằm dưới bộ Miên. Nhưng vì sao lại tạo thành chữ An? Chín tháng mười ngày của người phụ nữ mang thai, khó khăn và vất vả, vượt cạn một cách đau đớn, nhưng khi đứa con chào đời người mẹ sẽ rất hạnh phúc, có lẽ loài vật cũng có cùng tâm trạng đó; bởi là kết quả cả một quá tr...

Nghé Nghề Trâu Nghiệp

Hình ảnh
Nghé Nghề Trâu Nghiệp “Cái nghề cái nghiệp như con trâu Đám ruộng thửa xanh thửa bạc màu Ta dẫn trâu cày hay trâu dẫn Đợi ngày lúa trổ, ai đi thâu? Thuở đầu ta cũng tìm con nghé Chọn đất khai hoang, gắng dãi dầu Cày cấy hân hoan, nuôi nghé lớn Trâu rồi cưỡi ngược, lưng ta đau… Mấy phen kinh nghiệm thôi chăn trâu Du mục đồng hoang bỏ cưỡng cầu Trâu nghé tự do, ta tự tại Hợp thời chung cấy, khỏi lo âu Ta tin đất mẹ phì nhiêu lắm Ruộng lúa đủ đầy phủ khắp châu Mến nghé cùng duyên ta kết bạn Nghé nghề, trâu nghiệp, thóc chia nhau!” – Phạm Hoài Nam * Ảnh bìa: Tranh của Teodoro Buenaventura (1863-1950)

Gia Cầm... Mộng!

Hình ảnh
Gia Cầm… Mộng ““Con gà tưởng đẻ trứng gà Ai ngờ gà đẻ con chà bá thơ Tối về chén dĩa lơ ngơ Xăm thơ lắc trứng, ngủ mơ chuyện gà: “Con gà tìm ngỗng hỏi tra Nuôi gì sướng thế trứng ra to đùng Nghe xong con ngỗng lùng bùng Đơ đơ đực mặt, nghẹn ngùng nuốt rau Trứng gà ngan ngỗng giống nhau Mày hỏi lớn bé tao đau cả đầu Con gà lại hỏi nửa câu Ăn chung thóc lúa… mỏ vâu thở dài? Con bò bên cạnh mõm nhai Hay mày lót ổ rơm lai đầy mùi Con ruồi đang đậu nghe vui Rù rì rủ bọn bay lui chuồng gà Lợn con quầy quậy thật thà Gọi gà vô máng, cám quà của em Be be dê cụ lèm nhèm Cỏ non lót dạ thòm thèm cũng chia Cún con tí tủn tía lia Chị gà thử hỏi bộ ria anh mèo Mèo gần râu dĩnh mè nheo Chuột thì anh biết, gà heo chịu rồi Trâu già cày ruộng mới thôi Vễnh tai nghe ngóng một hồi nói ra Gần nơi ta tắm xa xa Ngày ngày bắt gặp thiên nga bên hồ Vịt trời phải gọi bằng cô Muốn gà to trứng ra hồ hỏi mau! Cả đàn mừng rỡ kéo nhau Băng đồng qua mấy bờ lau xanh rì Chim trời tíu tít bay thi Chuồn chuồn, bươm bướm ng...

Linh Chi Tiếu Luận

Hình ảnh
Chuyện là vầy: Mấy đêm trước, kết thúc một mùa trung thu, ngồi một mình ngoài hiên nhâm nhi tách linh chi, thưởng thức ánh trăng tròn sáng vằng vặc của đêm mười sáu, bỗng vụt xuất hiện một bóng đen to đùng che khuất cả một trời trăng gió của tui, và tui đã gặp một người vô cùng đặc biệt: “Ơ, ông là ai?”- Giật mình, tui hỏi. “Ta là Tử Thần!” – Một chất giọng hơi bị rợn gáy cất lên từ hướng ông ấy. “Ha ha, giỡn hoài!” – Tui ôm bụng cười xém sặc nước. “Bớt diễn đi, hôm nay là trung thu chớ không phải haloween đâu cha nội, mặc bộ đồ thấy phát ghê, à mà chơi cái loa hiệu gì tạo âm thanh phát ra ớn ăn vậy?” – Tui hỏi rồi đảo mắt xem thử cha này giấu cái loa ở đâu mà khéo thế. “Ta là Tử Thần!” – Cái âm thanh chết tiệc ấy lại vang lên lần nữa, không dư một chữ, chẳng lệt một tông. Tui nhìn quanh lần nữa và nhủ thầm: cha này giấu cái loa cài sẵn đoạn thoại trong mấy cái phim kinh dị rồi, mà sao chẳng thấy cái loa đâu, chắc hàng bluetooth siêu nhỏ giấu trong cái áo choàng đen to đùng kia chứ đâu...

Thu Trưa

Hình ảnh
“Ngày dẫu nắng chói chang, đằng tây ánh trăng vẫn dịu dàng sáng; Đêm dẫu mơ màng tịch mịch, ánh dương vẫn rạng rỡ đằng đông. Lòng người vô minh nên cứ hoài ngóng trăng quên trời, ngóng trời bỏ rơi trăng, nào ngờ nhật nguyệt vẫn hằng lặng lẽ thuỷ chung soi chiếu! Người không tỏ ta, ta không tỏ người, bỏ Ta bỏ Người, tâm tự tỏ! Bạn có thấy ánh trăng thu vàng trên nền trời xanh mây trắng kia không? Buông hết đi, hãy để cõi lòng bình yên cùng tôi ngắm ánh trăng trưa!” -P.H.Nam